GIỚI THIỆU
Con Hủi là tác phẩm tiêu biểu và nổi tiếng nhất của H. Mniszek. Tác
phẩm là một câu chuyện tình thơ mộng và đắm say, trong sáng và mãnh
liệt, tươi đẹp nhưng thảm thê của đôi thanh niên tài sắc, chống lại
những ràng buộc của đẳng cấp quí tộc để bảo vệ hạnh phúc mà họ đã chọn.
Đôi trẻ đã vượt qua những hiểu lầm đầu tiên, cảm nhận được giá trị đích
thực của nhau và đến với nhau. Trải qua bao đấu tranh gay go, với gia
đình, xã hội và với chính mình để bảo vệ
tình yêu, tình yêu của họ đã thắng: họ được làm lễ đính ước và chuẩn bị cho ngày cưới.
Con Hủi là một thiên Romeo và Juliet mới, là bi kịch đối kháng giữa
tình cảm chân chính với những định kiến xã hội hẹp hòi. Nhưng trên hết,
Con Hủi là tác phẩm ca ngợi tình yêu – một tình yêu khó khăn và hoàn mỹ,
một tình yêu đích thực và lý tưởng, có sức cuốn hút đến kỳ lạ, niềm
khát vọng vĩnh viễn của con người.
Có phải vì thế mà mặc dù đã 90 năm trôi qua với bao biến đổi biển dâu
về nhân tình thế thái, quan niệm xã hội và ngay chính bản thân tình yêu
cũng đã đổi thay, nhưng Con Hủi vẫn có chỗ đứng trong trái tim người
đọc, nhất là bạn đọc trẻ. Có phải vì thế mà mặc dù người đọc thời nay dễ
dàng nhận ra những nét ngây thơ và lý tưởng hóa trong câu chuyện tình
của đôi thanh niên thời đầu thế kỷ, Con Hủi vẫn đánh thức bao hoài vọng,
bao khao khát cao quí, muốn được sống hết mình, được yêu hết mình, và
khi cần – được hy sinh cho tình yêu ấy.
Trích dẫn :
Ngày đã rạng. Bình minh đang tỉnh thức.
Vùng sáng phương đông mỗi lúc thêm trải rộng mãi ra. Từ sắc hồng, nó ngả
sang màu nhạt, mỗi lúc một sáng hơn, gần như trong suốt, thêu trên nền
vải óng vàng.
Không khí mang đẫm hơi thở lạnh giá ban đêm háo hức hút thu ánh nắng mặt
trời, làn sương mù ẩm ướt lắng dần, khí trời mỗi lúc một thêm tươi mới,
trong lành. Chim chóc tỉnh giấc đua nhau cất lên muôn ngàn tiếng hót
véo von. Cây cối nở xoè những chồi tơ tháng năm xôn xao chào đón bình
minh
-vị tiên nữ dẫn đường cho thần mặt trời. Toà lâu đài của điền trang
Xuôđkôvxe lặng lẽ trong ánh hồng bình minh, nổi bật bởi sắc trắng tinh
khôi của những bức tường và màu xanh tươi rói của những rặng cây gia
được xén tỉa cẩn thận trồng thành một vòng cung trang điểm cho mặt tiền.
Từ phía sau vườn cây ăn quả và khuôn viên, tiếng chuông của điền trang
chợt ngân vang gióng giả. Trong sự tĩnh mịch ban mai, tiếng chuông nổi
lên lanh lảnh, lăn tròn, rắc tiếng vọng khắp các ngôi nhà của cư dân
trang ấp. Bị thức giấc bởi tiếng chuông lảnh lói, gia nhân bật dậy, bắt
tay vào công việc thường ngày. Những người chủ trong lâu đài không bị
thứ tiếng động kia làm mất giấc ngủ. Nhưng một lát sau, một chiếc cửa sổ
kiểu Venêxi ở tầng một phía cánh trái lâu đài chợt mở ra. Hơi thở tươi
mát của mùa xuân lùa vào những tấm rèm mỏng che mặt kính, mơn man mái
tóc vàng mịn màng như lông điêu thử của cô gái Xtefchia Ruđexka đang háo
hức nghiêng ra với không gian. Cô vẫn đang mặc áo ngủ, tóc hơi rối. Hồi
chuông và tiếng cu gáy trong vườn đã đánh thức cô. Buổi sớm mai mới
trong lành làm sao, không khí làm cô tỉnh hẳn, cô say sưa hít sâu vào
ngực. Những đài hoa lóng lánh sương và tiếng chim lảnh lót khiến hồn cô
say mê mơ mộng. Đôi môi hồng hé cười tươi tắn như rạng đông, nhưng đôi
mắt to màu hoa đồng thảo vẫn vương vấn nỗi u hoài -nỗi buồn không hợp
chút nào với thân hình trẻ trung và giọng nói vui vẻ mà cô chợt thốt
lên:
-Đời đẹp tuyệt vời ! Không ngủ nữa, ta vào rừng thôi !
Cô rời cửa sổ, thay quần áo. Bện lại tóc, cô búi thành một búi nặng sau
gáy, tóc cô mềm, xoăn tự nhiên, che khuất đường cong mềm mại của đôi
vành tai bé xinh và hai góc lượn của một vầng trán đẹp. Cô mặc chiếc áo
dài giản dị bằng vải mỏng màu xám, đồ trang sức chỉ duy nhất mộy chuỗi
hạt hồng mọng, long lanh như những quả phúc bồn tử lớn. Mặc áo xong, cô
ngó sang phóng bên cạnh. Tối sẫm trong những rèm cửa buông kín, căn
phòng vẫn như còn say ngủ. Xtefchia khẽ lẩm bẩm :
-Luxia vẫn ngủ say. Ta đi một mình vậy.
Cô nhón chân thật nhẹ nhàng đi ngang qua mấy phóng bài trí phong lưu và
trang nhã. Đến gian sảnh thênh thang của lâu đài cô chợt dừng chân bất
lực khi thấy các cửa ra vào lống kính vẫn đang khoá chặt.
Một gia nhân tay cầm bàn chải chạy vội xuống cầu thang gác giúp cô. Gã
dương to đôi mắt ngái ngủ nhìn cô, vẻ ngạc nhiên, song vẫn xăm xắn mở
khoá. Lát sau ; cô gái chạy ra vườn hoa. Đi dọc những lối nhỏ rải sỏi,
cô hái đầy tay những đoá hoa thuỷ tiên thanh mảnh trắng ngần. Một chùm
tử đinh hương tím sà trên cây xuống, đu đưa, toả hương man mác. Những
đoá hoa thủy tiên trắng trong, thơm thơm, chứa đầy sương lạnh, những mắt
hoa vàng sau hàng mi đỏ, nom như đẫm lệ. Cô thiếu nữ nghiêng những đài
hoa trắng ngần vào môi và uống những giọt lệ ấy, miệng nở một nụ cười
tinh nghịch. Tuổi thanh xuân tươi trẻ và những ánh rạng đông đầu tiên
của vầng thái dương hoà nhau thành một khúc nhạc hạnh phúc lớn lao, ùa
vào lòng cô như cầu vồng muôn hồng nghìn tía. Cô nhảy lên rung những
chùm tử đinh hương lớn nhất để những giọt nước trong thơm ngát từ hoa
rơi xuống mái tóc óng mượt của cô. Trong ánh lê minh, mái tóc màu sáng
của cô loáng ướt như phủ trong sương bạc.
download
nguồn: downloadsach.com
Ebook
Published:
2016-11-24T07:46:00+07:00
Title:Con hủi
Rating:
5 On
22 reviews