GIỚI THIỆU
Ngay từ khi mới ra đời, Oliver Twist đã mồ côi và phải sống trong
trại tế bần. Bị đối xử tàn tệ, bị cho đi, rồi bị ngược đãi, không chịu
nổi Oliver bèn bỏ trốn đến London nhưng lại rơi vào hang ổ của bọn trộm
cắp. Trong hoàn cảnh đen tối ấy, cậu vẫn khát khao hướng thiện và khiến
những tấm lòng nhân hậu cảm động. Cuối cùng bọn bất lương bị trừng trị,
Oliver thoát khỏi âm mưu của chúng và có được
cuộc sống
mới trong sạch, hạnh phúc. Oliver Twist là một trong những tác phẩm
thành công nhất của Charles Dickens. Cuộc đấu tranh giữa thiện và ác
cùng những tấm lòng lương thiện sáng lên trên từng trang sách đã lôi
cuốn nhiều thế hệ độc giả từ trẻ em đến người lớn. Cuốn sách cũng rất
nhiều lần được chuyển thể thành phim điện ảnh, truyền hình, anime, kịch
và nhạc kịch, trong đó bộ phim ca nhạc năm 1968 đã đoạt giải Oscar.
Trích dẫn :
Chương 1 : Ở trại tế bần
Đứa trẻ được sinh ra ở một Trại tế bần và mẹ nó, người mà không ai
biết tên là gì, chỉ có đủ thời gian để nhìn nó trước khi nhắm mắt.
Đứa trẻ tội nghiệp gào khóc hết cả hơi. Giá như nó có thể biết được
rằng nó chỉ có một mình ở trên đời, rằng nó mồ côi, rằng nó sẽ phải chịu
nhiều đau khổ và sẽ bị đối xử tồi tệ, chắc hẳn nó còn gào khóc to hơn
nữa.
Đứa trẻ được đặt tên là Oliver Twist. Nó không ở lại lâu trong Trại
tế bần mà bị gửi đến nhà một bà già tên là Mann, người thường nhận được
một khoản tiền nhỏ cho mỗi đứa trẻ mà bà có trách nhiệm.
Oliver Twist vừa tròn chín tuổi. Đó là một cậu bé xanh xao, gầy gò và nhỏ bé.
Mặc dù phải chịu nhiều thiếu thốn và bị đối xử tồi tệ trong ngôi nhà
người ta sắp xếp cho nó, cậu bé vẫn có một tính cách lanh lợi và cương
trực.
Hôm đó, em bị nhốt vào hầm than cùng với hai đứa bạn khác, do đã dám liều lĩnh phàn nàn rằng mình đói.
Bỗng nhiên, bà Mann, chủ nhân khu nhà đó, ngạc nhiên bởi sự xuất hiện
đột ngột của viên thanh tra Trại tế bần, ông Bumble, đang cố mở cánh
cửa của khu vườn.
– Quý hóa quá! Ngài Bumble đấy à ? – Bà Mann vừa nói vừa nhoài người
ra cửa sổ, vờ tỏ vẻ rất vui mừng. – Nhanh lên, Suzanne, cho ba thằng
nhóc ra khỏi hầm than và rửa ráy thật nhanh cho chúng.
Đừng để cho ông Bumble nhìn thấy chúng trong tình trạng thế này. Thưa ngài Bumble, tôi thật lấy làm sung sướng được gặp ngài.
Ông Bumble là một người dễ nổi nóng. ông bắt đầu lắc mạnh chốt cửa và đập ầm ầm vào cánh cửa.
Trong thời gian đó, tụi trẻ được đưa ra khỏi hầm than và nhanh chóng rửa ráy sạch sẽ.
– Tôi đây. – Bà Mann nói. – Mời ngài vào, thưa ngài Bumble.
Bà Mann dẫn ngài thanh tra Trại tế bần vào một căn buồng nhỏ lát
gạch. Bà ta mang đến cho ngài thanh tra một cái ghế tựa rồi nhanh nhảu
cầm mũ và gậy của ông đặt lên bàn. Ngài Bumble lau cái trán lấm tấm mồ
hôi. Ngụm rượu bà Mann mời khiến ông hết nhăn nhó..- Bà Mann, bà có cho
lũ trẻ ăn cháo không đấy ? – ông Bumble hỏi.
– Có, tôi có cho chúng ăn. – Bà ta nói. – Mặc dù cháo cũng đắt đấy.
Nhưng tôi không thể nhìn những đứa trẻ thân thương ấy phải khổ sở. Ngài
thấy đấy, tôi không thể kìm lòng được.
– Tốt, – ông Bumble nói, – tốt lắm, bà là một phụ nữ trung hậu, bà
Mann ạ. Chúng tôi đã làm đúng khi giao những đứa trẻ cho bà. Nhưng tôi
đến đây để nói về công chuyện. – Ngài thanh tra vừa nói vừa rút từ túi
quần ra một cái ví da nhỏ. – Đứa trẻ được đặt tên thánh là Oliver Twist
đến nay đã chín tuổi…
– Một đứa trẻ thật tử tế. – Bà Mann vừa nói vừa chùi mắt trái bằng góc chiếc tạp dề của mình.
– Dù đã trao giải thưởng mười bảng Anh và những cố gắng to lớn của Trại tế bần, – ông Bumble nói,
– Nhưng vẫn không thể tìm ra cha đứa trẻ cũng như họ tên bà mẹ quá cố của nó.
Bà Mann rất ngạc nhiên, hỏi sau một hồi suy nghĩ:
– Nhưng làm thế nào mà nó lại có một họ được nhỉ ?
– Chính tôi đã nghĩ ra đấy chứ. – Ngài thanh tra vừa nói vừa vươn thẳng mình rất tự hào.
– Ông ư, thưa ngài Bumble ?
– Chính tôi đấy, bà Mann ạ. Tôi đặt họ cho lũ trẻ tìm thấy được theo
thứ tự chữ cái abc, đứa gần đây đến chữ S, tôi đặt cho nó họ Swubble, và
đứa này đến chữ T, tôi đặt là Twist. Những đứa tiếp theo là Unwin,
Vilkent và tiếp tục cho đến chữ Z. Khi đến chữ cái này, tôi làm lại từ
đầu bảng chữ cái.
– Ông đã nghĩ kỹ thật đấy. – Bà Mann nói.
– Đúng vậy, – ông thanh tra nói vẻ mãn nguyện về lời khen này. Uống hết cốc rượu, ông ta tiếp lời.
– Bây giờ Oliver quá lớn để ở lại đây, hội đồng đã quyết định cho nó
quay về trại và tôi đến đây để tìm nó. Dẫn nó ra đây cho tôi!
– Ông sẽ gặp nó ngay thôi. – Bà Mann nói và rời khỏi phòng. – Trong
lúc đó, Oliver đã được cọ rửa sạch lớp cáu ghét bám đầy mặt đầy tay, và
được đưa ngay vào gian phòng ông Bumble đang ngồi.
– Oliver, hãy chào ngài đây. – Bà Mann nói.
Oliver kính cẩn cúi rạp mình chào ông Bumble.
– Cháu có muốn đi cùng với ta không, Oliver ?
– Bà Mann không đi cùng với cháu ạ? – Cậu bé Oliver tội nghiệp hỏi.
– Không, không thể được, nhưng thỉnh thoảng bà ấy sẽ đến thăm
cháu..Oliver cảm thấy nhẹ nhõm khi rời xa bà Mann nhưng dù còn rất nhỏ,
em cũng đủ ý thức để giả vờ rất buồn rầu. Chẳng khó khăn lắm đối với đứa
trẻ tội nghiệp để làm rơi nước mắt. Cái đói cùng những đòn roi mới nhận
được tỏ ra thật có ích khi người ta muốn khóc và Oliver đã làm điều đó
theo cách tự nhiên nhất.
Bà Mann hôn thằng bé và cho nó cái đáng giá hơn nụ hôn là một lát
bánh mì phết bơ để nó không có vẻ quá đói khát khi đến Trại tế bần.
Oliver được ông Bumble đưa ra khỏi nơi đáng sợ này, nơi mà không bao giờ
có một lời nói hay một ánh mắt yêu thương tô điểm cho những năm tháng
ấu thơ buồn bã của nó. Tuy nhiên, nó cũng nức nở khóc khi cánh cửa khép
lại sau lưng, bởi vì dù những người bạn đồng hành bé nhỏ bất hạnh mà nó
rời xa có khốn khổ đến mấy, đó cũng là những người bạn duy nhất nó từng
quen biết. Lần đầu tiên nó cảm thấy thật đơn độc trên thế giới này.
download
nguồn: downloadsach.com
Ebook
Published:
2016-11-24T08:13:00+07:00
Title:Oliver Twist
Rating:
5 On
22 reviews